T́nh để nhớ 

  Bài thơ em viết ngày xưa đó
Có cả mưa xuân tí tách cười
Cả nắng vàng nheo mi đắm đuối
Trăng tṛn nấn ná nửa vành môi.

Sao giăng đầy trời Sao em tím
Rớt vào mắt anh nụ mĩ miều
Xuống ngủ nhờ vai làn tóc rối
Đi say chếnh choáng bởi hương yêu.

Em biến thành Mây anh hóa Gió
Hai nhịp tim ḥa hai nhịp tim
Người theo ḍng thác cuồn cuộn đổ
Nhưng vẫn d́u nhau dạt bến êm.

Chỉ một mùa xuân ta luyến ái
Một ngày ră cánh hương t́nh bay
T́nh chỉ đẹp khi hoa chúm chím
Thôi thơ em để nhớ những ngày.

Em biến thành Mây anh hóa Gió
Hai người nhưng chỉ một t́nh thôi.