Phố vẫn nhắc tên em 
Thu Thảo

  Gió thầm thì hỏi phố có nhớ em
Chiều nay góc quán quen anh vừa ghé
Vẫn hai ly... vẫn nhạc buồn như thế
Nhưng baay giờ chỉ có một mình anh.

Mắt trong veo cô bé kế bàn bên
Như muốn hỏi... anh nghiền chi lạ thế
Nhưng ngập ngừng rồi lặng thinh... có lẽ
Sợ anh buồn nên chỉ khẽ cười thôi.

Chợt thấy mình giờ bỗng hóa lẻ loi
Trong quán có bao đôi ngồi tâm sự
Chỉ riêng anh chống cằm ngồi tư lự
Ngón tay buồn ghép nét chữ vu vơ.

Nắng dần loang, sương buông tối mịt mờ
Góc quán vắng bơ vơ giờ tĩnh lặng
Còn mình anh với nỗi buồn sâu lắng
Nhớ em nhiều nhưng chẳng thể gọi tên.