Nỗi nhớ 

  Dù vẫn biết muôn ngàn lần không thể
Nhưng vẫn yêu,vẫn nhớ,vẫn mong
Vẫn cứ thương tha thiết mãi trong lòng
Xao xuyến nhớ nụ cười yêu đến lạ.

Mùa Thu vàng gió khẽ lay cành lá
Làm tim ta xao động giữa ngàn hoa
Nhưng tình ơi ! sao cứ mãi nhạt nhòa
Để ta cứ mộng mơ thương nhớ.

Ta vẫn biết cuộc tình đầy cách trở
Chỉ âm thầm lặng lẽ nhớ mong thôi
Để con tim cứ loạn nhịp bồi hồi
Trong thanh vắng buồn vương nỗi nhớ.

Xót xa thêm khi cuojc tình đã lỡ
Chr là mơ theo năm tháng phôi pha
Lặng lẽ buồng ngồi ngắm ánh trăng tà
Qua phố vắng hiu hắt sầu tê tái.

Người ở đâu một mình ta sợ hãi
Nỗi cô đơn cứ lặng lẽ bủa vây
Gửi tình yêu vào những áng mây
Nhờ cơn gió đưa về nơi mơ ấy.

Người xưa ơi ta yêu người biết mấy
Lặng lẽ buồn, lặng lẽ nhớ người xưa.