Lỡ xuống trần gian trả nợ đời

 

  Lỡ xuống trần gian trả nợ đời
Hỉ nộ ái ố phải chịu thôi
Cái kiếp má hồng truân chuyên lắm
Tần tảo lo toan cả một đời.

Lỡ xuống trần gian trả nợ đời
Ngờ đâu quán trọ toàn đãi bôi
Vui buồn chẳng thiếu đều hưởng hết
Chẳng lẽ lại than với ông trời.

Lỡ xuống trần gian trả nợ rồi
Chỉ mong cuộc sống được êm trôi
Công danh cơm áo là chuyện nhỏ
Làm sao tâm mình được thảnh thơi.

Lỡ xuống trần gian để lạc trôi
Thì thân phải biết cách buông xuôi
Chấp nhận đau thương và mất mát
Bởi đời vốn dĩ bạc như vôi.

Lỡ xuống trần gian kiếp này thôi
Kiếp sau xin được mãi ở trời
Bởi xuống dương trần sao khổ quá
Đời người bé nhỏ tựa mây trôi.

Lỡ xuống trần gian trả nợ đời..!