Giấc mơ Biển và anh |
|
Biển vô t́nh khơi nỗi nhớ về anh
Khiến tim nhỏ cứ cḥnh chành tựa sóng
Anh ở đâu giữa muôn trùng gió lộng
Để nơi này bao khát vọng trào dâng.
Biển chiều nay con sóng cứ bâng khuâng
Xô bờ cát mênh mông và hờn dỗi
Trách đôi ta khi xưa thời nông nổi
Cứ ngập ngừng bối rối lỡ tơ duyên.
Gió miễn du trên mái tóc dịu hiền
Biển như thấu ḷng em c̣n tha thiết
Cứ mơn man đôi bàn chân mải miết
Nhẹ nhành hôn say đắm vết thương ḷng.
Dấu yêu à, anh có biết hay chăng
Tim khắc khoải nhớ mong người da diết
Dẫu t́nh xưa chỉ c̣n là kỷ niệm
Vẫn êm đềm như sóng biếc ngàn năm.
![]() |