Nỗi niềm mùa đông |
|
Ánh sao buồn lặng lẽ sáng trong đêm Gió se lạnh mang đông về giá buốt Em nhớ anh với dáng hình quen thuộc Mình xa rồi đông đến lạnh tái tê. Ký ức xưa ngày ấy chẩng quay về Dù một lần cho em vui khoảng khắc Nỗi cô đơn từng đêm về góp nhặt Cuộn nhớ thương làm quặt thắt tim đau. Làm sao quên những ngày ấy yêu nhau Dù ngắn ngủi em vẫn còn nhớ mãi Đông lại đến thêm một mùa hoang hoải Có khi nào anh lạnh chốn con tim. Có khi nào anh thầm lặng đi tìm Người con gái yêu anh hơn tất cả Có khi nào những đêm Đông lạnh giá Bên người ta anh chạnh xót thương em. Ánh sao buồn le lói giữa màn đêm Hình ảnh người vẫn vẹn nguyên ký ức Để từng đêm em nhói đau phía ngực Nhận ra rằng mình chẳng thể quên anh. Mùa đông đến mang theo bao giá lạnh Ở bên người anh có nhớ em không.
![]() |