Con phố cũ 

Con phố cũ bây giờ như xa lạ
Hàng cây già rủ bóng đợi chờ ai
Gió vi vu như ai đó thở dài
Đường hiu quạnh, phố khuya giờ lạnh vắng.

Con phố cũ ḍng sông buồn khô cạn
Đợi mưa về tưới mát chiều hạ sang
Đường thênh thang theo dấu bước ngỡ ngàng
T́nh chợt đến chợt tan thành mây khói.

Con phố cũ, ngày xưa ḿnh đứng đợi
Từng con đường quen thuộc măi chưa quên
Dốc thân quen từng viên đá gập ghềnh
Giờ đâu vắng cho ḷng buồn hiu quạnh.

Con phố cũ chiều nay nghe lành lạnh
Lạnh vào hồn, lạnh cả trái tim côi
Em nơi đâu cho tôi thấy ră rời
Chiều kỷ niệm thương về con phố cũ.

Có lẽ em cho t́nh ta tích tụ
Để tháng ngày chờ đợi nối ṿng tay
Mong lời yêu tha thiết đợi từng ngày
Và em măi người t́nh anh mong đợi.