Buông tay
 

Cười một chút cho ḷng thanh thản
Vui ly cay t́m chút b́nh an
Trong bóng đêm cho hồn thấy sáng
Trăng khuya ơi xin chớ vội tàn.

Bóng h́nh ai giờ là dĩ văng
Bao tủi buồn xin để tôi mang
Thôi cứ vui cớ sao phải vội
Chẳng v́ ai ta phải lỡ làng

Cứ t́m vui ta cứ vui thôi
Nhớ làm chi chuyện cũ qua rồi
Mắt long lanh trong làn sương lạnh
Ly rượu đầy giữ ấm bờ môi.