NHƯ CỎ...
PHƯƠNG PHƯƠNG

 

Anh mượt mà như cỏ
Dịu dàng lời đắm say
Như ngọn gió đâu đây
Đến rồi đi lặng lẽ

Có điều gì khe khẽ
Cứ thì thầm bên em
Em ơi ! Anh rất nhớ
Một Ngày xưa thật hiền .

Nỗi nhớ cứ triền miên
Cứ hiền lành như cỏ
Cứ mơn man như gió
Chẳng lúc nào nguôi ngoai …

Tại mình hay tại ai
Lại làm anh say đắm
Cả bầu trời dịu nắng
Trong ánh nhìn của anh .

Ơi nỗi nhớ ngọt lành
Biết làm sao em nhỉ ?
Mình yêu nhau đến thế
Trái tim buồn … đa mang

Như gió núi, mây ngàn
Đi về đâu hả gió ?
Mơ một con đò nhỏ
Đậu bến bờ bình yên .

Tựa vai mái tóc mềm
Ấm lòng anh cơn khát
Chút nồng nàn… mặn chát
Sao ngọt hoài trên môi ?