Vẫn biết rằng
mình chẳng thể
có nhau
Sao nỗi nhớ cứ
nghiêng về nơi
đó
Nỗi nhớ nhung
chất đầy con tim
nhỏ
Để đêm về thổn
thức một mình ta.
Vẫn biết rằng sẽ
nhận lại xót xa
Sao chẳng thể
ngăn tim mình
đừng nhớ
Trời se duyên
nhưng bỏ quên
chữ nợ
Gặp nhau rồi lại
chẳng kết thành
đôi.
Ngày qua ngày
tình liệu có
phai phôi
Hay khắc sâu vào
tim ta mãi mãi
Giấu trong lòng
một mối tình thơ
dại
Ấp ủ hoài những
áo vọng xa xôi.
Vẫn biết rằng sẽ
nhận lấy đơn côi
Khi trái tim
trao nhằm không
đúng chỗ
Suốt đời mình
yêu thương là sẽ
khổ
Làm thế nào để
thôi nhớ người
dưng.
 |