MẮC NỢ CỎ MAY
PHƯƠNG PHƯƠNG

 

Về với biển đi anh
Có họa mi đang hót
Những tiếng ca thánh thót
Rót mật ngọt cho đời

Tiếng ai vượt trùng khơi
Muộn màng cùng nuối tiếc
Bản tình ca tha thiết
Trái tim anh nghẹn lời

Như quà tặng của trời
Ai người không dám nhận
Ngại bẽ bàng, ân hận
Đường trở về xa xôi ...

Em xa tít cuối trời
Vẫn tìm về nức nở
Anh thành người vương nợ
Lỡ dính vào Cỏ may