Chuyện t́nh của Biển

Anh là biển khơi ngàn trùng sóng vỗ
Em là bờ e ấp nỗi nhớ nhung
Sóng anh xô khát khao từng nhịp đập
Vỗ về em xanh thẳm tận đáy ḷng

Em hỏi anh biển sao mênh mông thế
Anh trả lời : chất chứa để yêu em
Cũng như em một nàng tiên nhỏ bé
Đă trao anh cả thế giới này

Biển và bờ cứ quay quắt men say
Như t́nh đôi ta đong đầy nhung nhớ
Biển và bờ cứ làm em bỡ ngỡ
Duyên đôi ta có ở tận kiếp nào