Tôi là một kẻ điên cuồng
Yêu những ái t́nh ngây dại
Tôi cứ bắt ḷng tôi đau đớn măi
Đau vô duyên, đau không để làm ǵ
Ôi! t́nh si
Không có một giờ yên ổn.
Nếu bỏ được trái ḷng cho gió cuốn
Đem vứt đi như là trái chua cay
Nếu một chiều có thể rải tung bay
Tất cả linh hồn thổn thức.
Nhưng mỗi lần đưa tay lên nén ngực
Lại nghe t́nh nhiều hơn số ngón tay
Với mi kia, mắt nọ, với môi này
Với chuỗi tên người liên tiếp ...
Yêu với mến! mến và yêu! tiếng điệp
Của khúc ca nào vừa cắt, vừa say
Ḷng tôi lạnh lẽo đêm nay,
Theo một con đường mấy nẻo.
Và đêm nay, ḷng tôi lạnh lẽo ...
Như sáng trăng trên mặt nước thu lờ
Tôi là một kẻ bơ vơ
Yêu những ái t́nh quạnh quẽ.
 |