Nỗi nhớ này anh
biết gửi cho ai
Biết nói cùng ai những lời yêu mến
Mơ về ai những đêm dài lưu luyến
Em đi rồi còn lại một mình anh.
Em đi rồi nắng như chẳng còn xanh
Trăng lặn, sao mờ, gió lùa trước cửa
Mưa bay bay đều đều như nhịp thở
Nỗi buồn này anh biết nói cùng ai?
Biết nói
cùng ai khi mỗi sáng ban mai
Anh thức dậy thấy mình cô đơn quá
Những gì thân quen sao bây giờ xa lạ
Vắng em rồi càng thấm thía nỗi đau.
Giá ngày ấy chúng mình đừng quen nhau
Đừng nói lời yêu, đừng tỏ tình vội vã
Đừng dành cho nhau những gì tha thiết
quá
Đâu đến nỗi bây giờ xa xót cõi lòng
nhau.
Ta đã từng hẹn ước tới mai sau
Còn lại những gì ta cho nhau tất cả
Hạnh phúc đơn sơ như cỏ cây hoa lá
Rất gụi gần sao bỗng hóa xa xôi?
Anh với em giờ ngăn cách biển khơi
Người mỗi phương biết khi nào gặp lại
Tình còn đó vẫn hồng tươi thắm mãi
Mà chẳng thể bên nhau một giấc mơ nồng.
Anh trở về trong đêm nhớ ngày mong
Cay đắng buồn vui kết thành kỷ niệm
Sẽ là nốt nhạc ngân rung xao xuyến
Tận đáy lòng anh cho đến cuối đời!
 |