Thuở xa
xưa,
trăng
ghé chơi
bến
nước,
Thương
nước
buồn,
trăng
cúi ghé
môi hôn
Nước e
lệ rũ
tóc che
sóng hồn
Nên nụ
hôn chập
chững
như vừa
chớm ...
Trăng
lẳng lơ
khép mây
che tình
trộm,
Nước
thẹn
thùng ngả
sóng đón
men say
...
Trăng
hải hồ
dong
ruổi
khắp đó
đây ...
Nên hôn
nước
bằng nụ
hôn từng
trải ...
Lần đầu
tiên nếm
biết môi
tình ái,
Nước hồn
nhiên
choàng
níu cổ
trăng mơ
...
Trăng
già dặn
cười mỉm
trên
sóng chờ
...
"Anh yêu
em, hỡi
người
yêu ngư
nữ ..."
Chuyện
tình
buồn như
những
chuyện
quá khứ,
Trăng
mặc áo
bạc màu
lẩn
trong
mây ...
Nước ngơ
ngẩn
giữa
dương
trần
đắng cay
...
Thân
ngọc ngà
biến
thành
ngàn lệ
mặn ...
Chiều
hôm nay,
bãi cát
dài thăm
thẳm ...
Có biển
chờ,
trăng có
ghé về
không ?
 |