Sẽ có một ngày
Heinrich Heineken

 

Sẽ có ngày chúng ta lại yêu nhau
Anh lại dắt Em đi giữa những ngày rực nắng
Em lại hát trên vai anh, khung trời gió lộng
Em sẽ lại cười trong vắt phía sau anh.

Sẽ lại có ngày như thế đúng không em,
Sau tất cả những điều ta đã thấy?
Sau những run rẩy ngông cuồng, sau tất thảy
Em  sẽ lại trở về như thế, đúng không em?

Anh sẽ hát bài ca về ngọn gió yên lành
Ru mình ngủ qua những ngày xao xác
Ru à ơi con trăng qua mùa tóc bạc
Năm tháng dài qua mãi những lời ru.

Anh sẽ lại dắt Em về ngày lập thu
Anh sẽ nâng niu từng giọt mùa tháng tám
Ta sẽ lặng im, trái tim mình khẽ chạm
Bởi có những khi, đâu phải nói nên lời.

Sẽ có ngày Anh thôi hết chơi vơi
Bởi bên Em có bàn tay Em nắm giữ
Sẽ có ngày những bình yên rất cũ
Lại về đầy trong ấm áp tay Em.

Sẽ lại có ngày ấy đúng không Em?
Bởi Em đã hứa và Anh sẽ sống hoài bằng niềm tin ấy
Dẫu tháng năm rộng dài biết mấy
Em sẽ trở về như thế, đúng không Em?