Người đi qua đời tôi

 

Người đi qua đời tôi
Như hoa vàng khép nắng
Cho t́nh kia im lặng
Xa vắng hoài yêu thương.

T́nh yêu c̣n vấn vương
Nhưng không c̣n người nữa
Lời yêu chia hai nửa
Chưa hát đă thấy buồn.

Ngoài kia trời mưa tuôn
Lá vàng rơi xao xác
Tôi ơi sao sầu muộn
T́nh kia đă lỡ rồi.

Mây kia hoài vẫn trôi
Gió kia không ngừng thổi
Ta c̣n chi – nông nổi
Trên bước đường phiêu du.

Người xa khuất mùa thu
Đi qua như vạt nắng
Đời tôi giờ xa vắng
Im lặng chốn xưa buồn.

Để rồi nghe mưa tuôn
Tôi ước thầm luôn nhớ
Kỷ niệm xưa dang dở
Người lỡ qua đời tôi.