Em sợ không còn anh
|
|
em
vẫn
sợ
rằng một ngày anh trả lại những vần thơ để một mình em ngu ngơ nhìn vần thơ- khóc để đêm về riêng em trằn trọc nỗi nhớ chơi vơi lạc lõng giữa đời thường sẽ không còn anh .... chờ em nơi cuối đường sẽ không còn anh .... đợi em nơi góc phố gió mãi phương xa còn đây biển nhớ.... cánh hải âu nào biền biệt khơi xa em sợ tình mình gió thoảng phôi pha chiều nắng tắt nhạt nhòa sương khói anh gửi trao em một bài thơ cuối tiếc nuối trong em nghèn nghẹn ......chẳng buông lời anh thản nhiên vững bước trước cuộc đời em gục ngã rã rời sau cơn bão cơn bão -anh qua đi....vết tích do anh tạo đổ nát... tan tành.... hoang phế ....cô liêu.... ![]() |