|
|
Có nỗi buồn... dấu trong tim nhỏ Khẽ hỏi thầm "người có biết không ? ". Cớ sao người vẫn cứ mông lung Cho tim măi ngẩn ngơ theo ngày tháng. Có nỗi buồn... dấu trong mái tóc Chút ngại ngùng khó nói thành câu. Tóc se buồn rớt nhẹ giọt sầu Và nỗi nhớ tràn như thác lũ Có nỗi buồn... chia hai đầu nhớ Người phương này gọi nhớ phương kia Chỉ mong sao t́nh chẳng chia ĺa Cho hai đứa sớm cùng chung lối Có nỗi buồn... em không chối bỏ Vẫn theo ḿnh qua ngơ nhà người Kỷ niệm đây chỉ thiếu tiếng cười Và ánh mắt thương yêu người gọi Có nỗi buồn... không anh trống vắng Lạc lối về đường vắng ḿnh em Đưa bàn tay khẽ dắt nhẹ êm Trời se lạnh nhớ người quay quắt Có nỗi buồn... làm cay đôi mắt ![]() |