Biết nói gì

 

Biết nói gì trước mùa Hạ đây anh
Khi phượng thì thầm dế ngân khe khẽ
Kỷ niệm trong tay sao mà nhỏ bé
Em cháy lòng khi nghe những tiếng ve

Biết nói gì trước mùa Hạ đây anh
Cánh bằng lăng sao tím hoài đến tím
Giấc mơ xưa chợt bồi hồi chết lịm
Em ngại ngùng nghe nỗi nhớ lặng im

Biết nói gì trước mùa Hạ đây anh
Em mải miết với những dòng thơ cũ
Em mải miết với một loài cỏ ngủ
Chỉ biết tàn giữa mùa Hạ trong xanh

Biết nói gì trước mùa Hạ đây anh
Em ngồi đếm có ru thầm tiếc nuối
Em chợt thấy lá trên cành nông nổi
Tiếc một mình thơ bỗng hoá xa xôi

Biết nói gì trước mùa Hạ đây anh
Ai hờn dỗi trong tiếng ve lặn lội
Kỷ niệm ơi! Sao bỏ đi quá vội
Chắc em phải một mình đếm nỗi nhớ nhân đôi!