|
|
Đến bây giờ khi anh đã xa Em mới thấy mình yêu anh nhiều quá Con đường quen bước chân giờ bỗng lạ Phố đông người sao vẫn thấy lẻ loi. Đến bây giờ khi đã xa xôi Em mới thấy mình yêu anh nhiều thế Thơ cứ viết mãi những lời không thể Nhật ký dài hơn hẳn những ngày qua. Đến bây giờ khi hai đứa cách xa Em mới thấy anh cho em nhiều lắm Hương hạnh phúc dịu dàng sâu thẳm Em vô tình để tuột khỏi tầm tay. Ai chẳng có một khoảng trời thơ ngây Với suy nghĩ bao dại khờ nông nổi Khi có anh chẳng bao giờ em hỏi Hạnh phúc là gì? Hạnh phúc ở đâu? Đến bây giờ ta chẳng ở bên nhau Em mới thấy mình lớn lên nhiều lắm Biết mong chờ, biết buồn vui, trông ngóng Biết mở trái tim yêu thương mọi người.
|