( Anh Ngọc ) |
|
Tiễn người ra cửa rồi Tôi quay vào lặng lẽ Chợt thấy ḿnh cô đơn Giữa ngổn ngang bàn ghế . Khi người không yêu ta Buồn đă thành một nhẽ Khi ta không yêu người Sao cũng buồn đến thế . Như đánh mất điều ǵ Ḷng bâng khuâng khó tả Như thể mắc nợ ai Món nợ không thể trả . Có lẽ ta thương người Giờ này đang lủi thủi Hay là ta thương ta Từng chịu nhiều hắt hủi . Ngỡ chẳng có ǵ đâu |