Chiều mưa

Khép lại mảnh đời ở trong tim
Ta vỡ mộng nhìn mặt trời héo hắt
Phượng vĩ nằm im để ve sầu rả rích
Thả hồn về trong cõi đơn côi.

Đứng giữa đất trời lòng bỗng chơi vơi
Gió run rẩy lùa vào lòng ngơ ngác
Kể từ đây con tim ta đã chết
Lòng nhói đau giữa chiều mưa nhạt nhòa.

Ôi! còn đâu những dịu ngọt mặn mà
Lòng bâng khuâng trao mối tình thơ dại
Để giờ đây con tim ta thắt lại
Em đã đi rồi run rẩy một mình anh.

Mưa vẫn bay áo anh đã ướt mềm
Cỏ ngơ ngác hòa trong làn mưa bụi
Mỗi bước chân là mỗi cuộc đời lầm lụi
Chiều mưa buồn anh lủi thủi đi về.

Chiều hôm nay mưa vẫn lê thê
Anh lặng lẽ nhìn mưa rơi tí tách
Đọng lại trong tim tiếng ve sầu rả rích
Mối tình đầu trả lại trong mưa bay...