T́nh một đêm

 

Ta đến với nhau vui ái ân
Giũ bỏ muộn phiền phận tha nhân
Ḥa trộn vào cùng rồi bốc cháy
Cho khô cạn máu kiếp thiêu thân.

Anh xiết chặt tay cho em đau
Nhưng vẫn đê mê tiếng thét gào
Vứt hết thói thường về hoang dại
Cho men say đắm bốc lên cao.

Đừng nghĩ suy nhiều khi yêu đương
Tan chảy vào nhau giữa mộng thường
Thăng hoa trong cơi đời vô định
Không c̣n ràng buộc, không tơ vương.

Sáng ra tỉnh giấc hết cơn say
Ta lại vô tư đón một ngày
Mọi thứ đêm qua là dĩ văng
Không cần miễn cưỡng nói chia tay.

Rồi mốt rồi mai giữa biển đời
Vô t́nh gặp lại vẫy tay thôi
Đâu có ǵ đâu mà bận bịu
Mặc cho sóng vỗ, mặc t́nh trôi.