Thương về ngày trước
( Xuân Quỳnh )

 

Bao người yêu đi tiễn đưa nhau
Những chuyến xe khuất về biên giới
Người tôi yêu trước cũng là bộ đội
Ngày lên đường tôi chẳng tiễn chân theo.

Ngày ấy nào anh đă có em đâu!
Tuổi mười sáu ghi nhiều nhật kư
Những làng phố, những t́nh yêu thơ trẻ
Có ḍng nào trong đó nhắc tên em?

Chuyện qua rồi anh cũng đă quên
Chẳng dám trách, chỉ thoảng buồn nho nhỏ
Ḷng những muốn trở thành ngọn cỏ
Bên lề đường ngày ấy tiễn anh đi
Muốn thành rừng muôn tán lá chở che
Muốn thành suối giữa đường xa nắng rát.

Khi anh ngủ em muốn thành bài hát
Hát ru lời của mẹ ngày xưa
Cơn sốt rừng vàng mắt sạm da
Em, đồng đội sẻ cùng anh ca nước
Làm hạt bụi dưới chân anh bước
Làm mái nhà che những cơn mưa
Bao gạo quàng vai trong cơn đói sớm trưa
Làm ánh lửa giữa rừng khuya phía trước
Ḷng em thương làm sao mà nói được
Như trời xanh vô tận măi màu xanh.

Dẫu bây giờ em đă ở bên anh
Chung lo lắng, chung vui, buồn mơ ước
Em vẫn cứ thương về ngày trước
Người yêu em thuở trước có em đâu...