Nửa vầng trăng
|
|
Ai đem trăng ấy xẻ làm đôi ? Một nửa theo em tận cuối trời Một nửa nơi đây vàng võ nhớ Lối mòn hoang vắng, lạnh lùng soi. Nửa mảnh trăng khuya lạc hướng về Đôi vầng mây bạc hững hờ che Sương rơi buốt giá bờ vai lạnh Cơn gió vô tình thổi tái tê. Nửa mảnh trăng buồn lạc bước đi Từng dòng dư lệ ướt nhòa mi Đường xưa còn đó, em nào thấy Cảnh cũ nhưng người đã biệt ly. Nửa mảnh trăng đơn vạn nỗi sầu Những ngày thơ mộng ấy còn đâu Em đi phương ấy còn thương nhớ ? Tôi ở nơi này vẫn xót đau. Nửa mảnh trăng mờ lặng lẽ soi Đường xưa nay đã vắng em rồi Đường xưa nay chỉ còn hoang lạnh Một bóng âm thầm bước lẻ loi.
|