Nỗi nhớ cho anh

 

Em yêu anh bằng t́nh yêu đẹp nhất
Như muôn màu giữa trời đất xanh tươi
Dù t́nh yêu không được nói bằng lời
Nhưng sâu thẳm tim em ..anh ngự trị.

Em nhớ anh ,nhớ trong từng ư nghĩ
Nỗi nhớ nào ta có thể đếm đo
Con sông sâu ai lấy thước mà ḍ?
Nên em nhớ cũng không sao tả hết.

Nay em khóc,chỉ mây trời mới biết
Lệ long lanh,sầu cũng chẳng chịu vơi
Anh nhớ không ? Em đă có nói rồi
Ta chia tay ,em là người đau khổ.

Em không biết yêu bao nhiêu là đủ
Chỉ biết rằng nỗi nhớ cứ dâng cao
Dù mai sau vũ trụ có thế nào
Anh nhớ nhé ...Em hoài yêu anh đó.

Đêm hôm nay em làm thơ gửi gió
Chuyển đến anh ngàn nỗi nhớ,chờ mong
Đọc thơ em anh có chút bận ḷng?
Th́ anh nhé ...đừng để t́nh xa măi.