Nếu một ngày anh thôi đến vì mưa
Mình tự hiểu nắng đã phai màu mắt
Bước chân cũ đã đi về lối khác
Trái tim kia người khác đã bước vào.
Là một ngày con phố bỗng xanh xao
Anh quên đón đưa sau những chiều tan học
Mình lạc bước giữa phố phường tất bật
Quên đường về không quên nổi trái tim anh.
Dẫu biết rằng anh xa cách mong manh
Cái gì đã qua chẳng thể nào níu lại
Trái tim mình sao cứ hoài mê mải
Cứ đợi chờ một quá khứ xa xôi.
Là một lời anh nói lúc chia tay
Chưa thể đâu nhưng sẽ là có thể
Mình dằn vặt mình đam mê nức nở
Có thể nào lấy lại được ngày xưa.
 |