Có bao giờ em chợt nghĩ đến anh
Khi mơ màng, nồng nàn trong giấc ngủ
Có bao giờ đi về trên lối cũ
Em giật mình: Ai đó giống như anh?
Và có chăng em lại nghĩ đến anh
Khi ai đó tặng bông hồng đỏ thắm?
Phút suy nghĩ dù chỉ là rất ngắn
Ôi giá như người tặng đó là anh!
Có bao giờ và nhiều thứ có chăng
Còn để sau một hàng ba dấu chấm
"Ba dấu chấm" nhưng nghĩa là bất tận
Chẳng để trả lời mãi mãi cứ lặng câm.
Một tình yêu với câu hỏi vu vơ
Chẳng suy nghĩ cũng biết ngay lời đáp
Tình yêu anh chỉ đáng là bản nháp
Của những dòng tiếu ngạo gọi là thơ.
 |