Người đến sau
|
|
Người đến sau được ǵ ngoài đau khổ Không yên thương hạnh phúc như người ta Không bóng h́nh ngự trị lúc vắng xa Tất cả chỉ muộn màng và đổ vỡ. Người đến sau như bến bờ đă lỡ Thuyền ai trôi mang nhung nhớ người xưa Mang kỷ niệm anh chở quăng đời thừa Vào mộng mị trong tận cùng nuối tiếc. Người đến sau lạc loài thân bóng chiếc Như mây buồn lơ đễnh chờ gió sang Mây vẫn đợi dẫu biết rồi sẽ tan Gió vô tư ngút ngàn xa diệu vợi. Người đến sau mỏi ṃn trong chờ đợi Chỉ một lời chỉ ánh mắt anh trao Cho em chi hy vọng sẽ có nhau Trong tư tưởng anh ch́m vào quá khứ. Nỗi buồn nào không mang nhiều tâm sự Kỷ niệm nào mà chẳng phải vấn vương Em không ghen với quá khứ mộng thường Chỉ trách sao không là người đến trước...
|