Hạ buồn

 

Hè lại đến, phượng đua khoe sắc
Tiếng ve kêu réo rắt từng đêm
Khiến lòng lữ khách buồn thêm
Nhớ về dĩ vãng êm đềm năm xưa.

Thuở ân ái sớm trưa kề cận
Vui "bướm ong", hưởng tận "gió mây"
Tình chung càng rót càng đầy
Ngọt bùi chia sẻ phút giây mặn nồng.

Nhưng đời lắm gai, chông...ghềnh...thác
Khiến uyên ương tan nát rã bầy
Đoạn trường bao nỗi đắng cay
Trăng sao cũng phải từ đây chia lìa.

Mây với gió phân chia hai ngả
Bướm cùng hoa giờ đã phân ly
Xưa kia gặp gỡ làm chi
Để giờ ôm nỗi biệt ly nghẹn ngào.

Mắt buồn rơi những giọt sầu
Giận người sao chóng quên câu.....nguyện thề.