Anh đi rồi
|
|
Anh đi rồi, nắng vàng
không c̣n nữa Tím hồn hoang lặn chết dưới chân đồi Em thả buồn phím đàn trong gió cuốn Biết bao giờ gặp lại nhau người ơi? Anh đi rồi, những ngày qua quạnh quẽ Bóng hàng cây hờn nắng quái ban chiều Em trải buồn tóc dài bay trước ngơ Biết bao giờ thấy lại người em yêu? Phố về ḿnh em bước Hờn dỗi trên mắt môi Nhớ người tim đắm đuối Thấm vào hồn chơi vơi Trăng già bao nhiêu tuổi Em yêu t́nh không nguôi Làm sao anh thấu hiểu Em vẫn yêu, yêu anh nhất trong đời Anh đi rồi, khúc nhạc thôi đành dứt Tiếng sầu vang trầm lắng những đêm thâu Em dệt buồn khóa ḷng tim trống vắng Đến bao giờ ta mới gặp lại nhau? Biết bao giờ ta thấy nhau người ơi?
|