( Đoàn Thị Lam Luyến )
|
|
Em sẽ không đến bên anh
lúc anh buồn Nỗi buồn nào rồi cũng qua đi Lời an ủi sẽ trở thành vô nghĩa. Em sẽ không đến đâu nếu anh lạnh giá Bởi trái tim dẫu có cháy bùng lên như lửa Rồi cũng có ngày lửa tàn. Em không thể theo bước chân anh lang thang Khi anh cô đơn một ḿnh trên phố Lỡ đâu phố có thêm người. Bởi t́nh yêu không đơn giản là những nụ cười Nên em không đến đâu nếu anh đang hạnh phúc Chỉ khi nào... người đàn ông trong anh bật khóc Em sẽ đến.... để thấm những giọt tâm hồn trên đôi mắt của anh....
|