Em hãy đi đi

 

Đi đi em , đừng ngoái đầu nhìn lại
Thu chiều nay đã muộn quá rồi
Phía bên kia lá vàng rụng bên đồi
Chim lẻ đôi đang xác xao tìm bạn

Đi đi em cho cõi lòng thanh thản
Hãy tin rằng anh chẳng tốt thế đâu
Nhớ những ngày mình đã yêu nhau
Ai cũng biết sống vì người khác
Nhưng giờ đây
Em hãy coi anh như người phụ bạc
Để một mai bên hình bóng khác
Em có thể cười , có thể nói : Yêu anh

Thu chiều nay trời vẫn còn rất xanh
Anh biết anh sẽ buồn bởi anh không phải đá
Nhưng em hãy đi đi và mang theo tất cả
Cả màu tím của hoa
Cả màu xanh của lá
Mặc anh mà! rồi sẽ chẳng sao đâu !
Bởi một điều khi người ta yêu nhau
Thì nỗi đau chính là lời dối gạt

Đi đi em trong muôn ngàn tiếng hát
Câu hát nào nâng bước chân em

Nắng vàng thu đã lụi tắt bên thềm
Bóng đêm nhạt nhòa tràn qua ô cửa
Đi đi em xin hãy đừng lần nữa
Trăng ngoài kia giờ còn lại một nửa
Nửa hồn anh cũng lặn khuất theo rồi.