|
|
Có thể rồi tất cả chẳng
bình yên Biển hiền hòa vẫn còn nhiều bão tố Chỉ nhỏ thôi cũng làm em trăn trở Cũng làm buồn làm xa xót con tim Có thể rồi tầt cả chẳng bình yên Em lo sợ tình anh không trọn vẹn Có thể anh không coi em là bờ bến Chỉ như ngọn gió thoáng qua Có thể rồi... có thể chia xa Em ngốc nghếch, em tin, em khờ dại Anh nhẫn tâm anh buông lời giả dối Để em buồn trống vắng những cô đơn Có thể rồi... có thể anh đã quên Những lời nói đầu môi chót lưỡi Những nụ hôn và vòng tay siết vội Có thể vô tình anh đánh mất vầng trăng Có thể em là vô nghĩa với anh Chút tìm vui anh giả vờ lạc lối Có thể nào tình yêu em nông nổi Mong anh hãy nói một lời Em chỉ cần một lời một lời thôi Lời nói thật dù ngọt ngào hay đắng chát Không yêu em xin cho em biết Trả em về... phía trước... lúc gặp anh.
|