|
|
Đêm nuốt lấy ta trong
hoang vắng Tiếng côn trùng than thở tự ngàn xưa Gió thét gào tiếng những bi thương Đất rùng lên trong cơn ác mộng. Bơ vơ ta về trong đêm Bơ vơ ta tìm ánh sáng Ai sẽ là người cùng ta qua li hợp Ai sẽ cùng ta đi hết cuộc đời? Đêm đứng nhìn sao không đến cùng ta Uống cho hết chén hận sầu muôn thủa Uống cho hết bao nhiêu là cay đắng Để ta chìm trong đêm mãi đêm ơi. Ôi! Lang thang chỉ có một mình ta Buồn đã đến cùng ta, thành tri kỷ Đêm dài ra dài đến hết ngày mai Ta cứ uống buồn cùng ta đi mãi. Đêm! đêm dài làm sao bớt niềm đau....
|