Chiều cuối thu

 

Một lần đến, một lần đi vội vã
Tìm nhau chi nơi cuối ngả con đường
Nhặt lá vàng rơi rụng giữa đau thương
Như đánh rớt nỗi buồn chiều hôm ấy

Ta đã quên, đã không còn muốn thấy
Quay về chi chút nhung nhớ ngày xưa
Đong kỷ niệm của một quãng đời thừa
Ai khơi dậy cho chiều mưa buốt giá

Nắng ngày cũ đâu đủ hồng đôi má
Chiều hoàng hôn ai nhặt lá sầu rơi
Cho đêm về thầm gọi mãi tên người
Giọt nước mắt nào vơi đi nỗi nhớ.

Lại một chiều như bao chiều dang dở
Ta xa người đã mấy bận thu qua
Khúc nhạc sầu vang vọng bản tình ca
Như tiễn đưa buổi chiều thu năm cũ.