Bắt đền ngốc đấy,ngốc ơi...

 

Ngốc !
Em bắt đền Ngốc đấy !
Ở chi xa khiến em nhớ lắm nè
Những chú ve
những bông phượng đã theo hè về trên phố
Mà Ngốc đó....
Biền biệt phương trời làm em nhớ quá đi thôi

Những giấc ngủ đơn côi
Những nỗi buồn diệu vợi
Rủ nhau về trong những buổi Ngốc xa...

Ngốc đó nhá ,
Sao hững hờ trước tình em thắm thiết
Sao để câu yêu đơn côi như những mùa trăng khuyết...
tan vỡ cả tim em


Ngốc xa rồi...
em lặng khóc trong đêm
Dò dẫm lật tìm dư âm của một thời con gái

Chới với đưa tay níu thời gian trở lại
Nhưng vẫn nhạt nhòa ,
nhạt nhòa như bóng Ngốc yêu thương

Em bắt đền Ngốc đấy ,
Chẳng lau lệ em tuôn
Chẳng chịu xua những nỗi buồn trong em ngự trị
Sao Ngốc chỉ về trong giấc mơ mộng mị...?
Hiện thực đây rồi , Sao Ngốc vẫn hoài xa...???