Trời và đất
Phan Thị Thanh Nhàn

 

Chiều nay chắc giận em ghê lắm
Anh bực ḿnh triết lư lung tung
Hai đứa ta như trời với đất
Tính t́nh sao xung khắc vô cùng.

Vâng, trời đất chẳng hề thân thiết
Và tính t́nh có giống nhau đâu
Trời vui buồn ồn ào lộ liễu
Đất trầm tư suy nghĩ trước sau.

Anh ơi! Nếu được ví  cao xa như thế
Em cũng chẳng là trời đất ǵ đâu
Nhưng anh  biết không? trời đất
Sẽ chẳng là ǵ nếu thiếu nhau.

Trời dẫu cao xa lồng lộng
Tính vẫn thường bồng bột đổi thay
Khi giận dữ núi nghiêng đất lở
Băo tan rồi trời xanh thơ ngây.

Đất khiêm nhường màu nâu lao động
Và thẳm sâu lặng lẽ sinh sôi
Trên mặt đất chính là cuộc sống
Có cần chi biện bạch nhiều lời.