Tiễn đưa

 

Nơi quán nhỏ trong đêm dài tĩnh mịch
Khắp bầu trời không định được nơi đâu
Ta lắng nghe từng tiếng lá xạc xào
Trong tiềm thức mối tình đầu dậy sóng

Bao năm qua không bao giờ lắng đọng
tâm tư buồn vang vọng mãi trong tim
Trỗi dậy lên như biển cả triền miên
Cuồn cuộn chảy trong nỗi niềm thương nhớ

Thả hồn theo tiếng kêu gào vô số
Của côn trùng đã thố lộ với màn đêm
Trao đổi nhau những tình cảm ấm êm
Hay khao khát một màu đen...ân ái

Dõi mắt trời xa ,ta hồi tưởng lại
Một bóng hình thời vụng dại khắc ghi
Cùng nụ hôn cháy bỏng tuổi xuân thì
Và ta đã những gì...trong đêm thu ấy

Để giờ đây trong đêm dài khắc khoải
Trong tâm hồn gợi lại những niềm đau
Chân trời xa đã thay màu sắc mới
Vầng dương giờ vẫy chào một người đi...