Tàn Phai

 

Ḷng vẫn buồn khi nghĩ về em
Em đă ra đi chiều hôm trước
Mang cát bụi _ màu xanh biển nước
C̣n hồn nhiên nào, hơn nỗi tàn phai ?

Tháng tư buồn, với những cơn mưa
Mưa kẻ ô trên từng trang vở
Buổi sáng thức bàn tay dậy muộn
Khói thuốc xanh che vội những vui hờ .

Tàn phai em để quên nơi biển cả
Vu vơ về thoáng chút dư âm
Có nỗi buồn riêng cho thi sĩ
Em từ ngày t́m đến với biển khơi.

Như con sóng vỗ về trên băi
Dưới cát vàng rụng ră những vô t́nh
Thơ anh với sóng buồn chưa kịp ngỏ
Biển giận hờn sóng cuốn măi ra khơi.