|
|
Mai anh đi
đà lạt tím mùa đông như lưu luyến thuở ban đầu gặp gỡ xa anh rồi bé làm sao không nhớ những lặng thầm còn ấp ủ trong tim Anh nghe không Đà Lạt thật êm đềm dẫu vẫn biết chưa một lần anh đến bé trầm tư nhưng nhiều mơ mộng anh có buồn những lúc bé vô tâm...?! Bé sẽ nhớ anh nhớ đến vô cùng như màn đêm cho ngôi sao ẩn hiện... phố lạ nào ngày mai anh đến vắng bé rồi anh có thấy cô đơn? Mai anh đi bé không tiễn cuối đường nhưng mắt bé hướng về anh mãi mãi bé sẽ chờ ngày anh quay trở lại chút hương thầm xin ngỏ với mùa đông....
|