Caravanserai Sultanhanı ( 1229 )
 
 
Vào thế kỷ thứ 3 trước CN Trung Quốc là nước đầu tiên biết nuôi tằm lấy kén , ươm tơ để rồi dệt ra lụa. lúc bấy giờ tơ lụa quí hơn vàng và chỉ dành cho vua chúa và giới quư tộc. Để mở rộng thị trường buôn bán tơ lụa , người Trung Quốc t́m cách đưa tơ lụa sang bán tại các vùng Tiểu Á và châu Âu. Con đường tơ lụa h́nh thành từ đó. Con đường này có chiều dài hơn 6000 km nối liền Phúc Châu , Hàn Châu Trung Quốc qua Mông Cổ, Ấn Độ, Afghanistan, Kazakhstan, Iran, Iraq,  tới Istanbul Thổ Nhĩ Kỳ. Con đường huyền thoại này là huyết mạch chính để thông thương buôn bán và giao lưu văn hóa , tôn giáo giữa châu Á và châu Âu  cho đến thế kỷ thứ 13 sau CN. Hồi đó phương tiện vận chuyển chính là lừa và Lạc Đà , dọc con đường tơ lụa người ta đă cho xây dựng những trạm nghỉ ( Caravanserai ) cho các thương nhân và các đoàn lừa , lạc đà vận chuyển hàng hóa. Mỗi Caravanserai cách nhau khoảng 30 - 40 km. Sau khi lo xong chỗ nghỉ ngơi cho đoàn lừa , lạc đà  các thương nhân thường tụ tập nhau vào buổi tối và kể cho nhau nghe những điều thu lượm được trên con đường buôn bán theo trí tưởng tượng phong phú phong phú của ḿnh .Những câu chuyện như 1 nghàn lẻ 1 đêm , hay Alibaba và 40 tên cướp đă sản sinh ra từ đây.